Lúc này Uông Mạc đã nhanh chóng tháo bỏ dây an toàn rồi chồm người sang chỗ của cô, hành động bất ngờ đó cũng làm cô hơi giật mình một chút, còn chưa đợi cô nói gì thì anh đã hôn lấy môi của cô rồi.
Hai mắt của Doãn Hân Nghiên bây giờ liền mở to ngạc nhiên, nhưng rồi sau đó thì cô cũng vòng tay choàng qua cổ của anh, từ từ đáp lại nụ hôn nhiệt tình đó.
Có thể nói rằng đây chính là hãng động mà anh đáp lại câu hỏi vừa rồi của cô.
Hôn nhau được một lúc thì hai người cũng đã tách nhau ra, Uông Mạc nhìn cô, sau đó còn hôn nhẹ một cái lên môi cô, nhỏ giọng nói:
- Chúng ta về nhà nhé?
Nhưng Doãn Hân Nghiên không muốn như vậy, cô đưa tay tháo bỏ dây an toàn, thậm chí là còn lợi dụng việc anh di chuyển ghế xa vô lăng để nhảy sang ghế của anh, lúc này cô liền đưa ngón tay chạm vào cổ của anh, từ cổ kéo lên đến cằm, cuối cùng là giữ lấy cằm của anh, nói:
- Hay là chúng ta đổi gió một chút đi?
- Nghiên Nghiên đừng đùa, nơi này không thể…
Đương nhiên Doãn Hân Nghiên biết nếu cứ tiếp tục để Uông Mạc nói thì chắc chắn sẽ quanh quẩn hai chữ “không thể” và “không được”, nên trước khi để anh lấy lại phong độ thì cô đã nhanh chóng cởi bỏ hết cúc áo của anh, sau đó còn nhẹ nhàng hôn lên ngực anh, nói:
- Anh thật sự đợi đến về nhà sao?
- Nghiên Nghiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-thien-y-khac-tinh-vao-tim/3610447/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.