Lý Ái Mai bày trò như vậy, ngược lại giúp cô hoàn thành một chuyện. Mặc dù không thể trực tiếp đảo ngược danh tiếng, nhưng ít ra cũng không còn sống trong cảnh như chuột chạy qua đường, bị người người kêu đánh khi xưa.
Cái đại viện này cô sẽ không ở lại quá lâu, nhưng cô không muốn đeo ác danh rời đi.
Tả Tịnh Nghiên chào tạm biệt mấy chị dâu đi về nhà. Vừa mới tới cửa cô đã cảm thấy không đúng lắm.
Khi cô sắp ra ngoài, cửa khép hờ, lúc đó cô nghĩ đợi khi đưa sủi cảo xong lại về luôn, nhưng hiện tại cửa lại bị khép lại.
Tả Tịnh Nghiên hơi nhướng mày, không phải người chồng tiện nghi của cô lại nghe ai tố cáo, quay về tìm cô nữa chứ? Dù là chuyện gì đi nữa cũng phải đối mặt. Tả Tịnh Nghiên vươn tay đẩy cửa viện ra, bước vào rồi đóng cửa lại. Lục Hạo Đình đang ở trong nhà nghe được tiếng cửa đóng lại, lại nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ.
Ánh nắng chiếu lên người cô, gương mặt từng khiến anh phản cảm vô cùng như bị phủ thêm một lớp đỏ óng ánh. Cô như bước từ trong ánh sáng ra, cặp mắt trong suốt như nước, khí chất điềm tĩnh.
Tả Tịnh Nghiên cảm giác được một tầm mắt khiến người ta không thể nào xem nhẹ, ngẩng đầu nhìn về phía trong cửa sổ, ánh mắt hai người vô tình chạm nhau.
Ánh mắt Lục Hạo Đình rất thâm thúy, hệt như đang nghiên cứu cô? Tả Tịnh Nghiên cảm thấy áp lực, người như anh thâm bất khả trắc, hình như không có gì có thể giấu giếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-ngot-ngao-quan-tau-xinh-dep-kiem-bon-o-80/4081525/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.