Minh Lãm rời khỏi phòng khách đi về phòng ngủ để gấp hành lí còn mẹ anh thấy cô đứng ngây ra thì nặng lời nói:
- Cô còn đứng ngây ra đó làm gì? Chẳng phải cô rất muốn làm vợ của con trai tôi nên không từ thủ đoạn nào với chị gái của mình sao? Cô còn không mau đi vào phòng mà chuẩn bị hành lí cho con trai tôi để ngày mai nó về đơn vị.
Ngọc Lam bị mẹ anh nói móc mỉa thì cũng không phản kháng nói lại mà do cô biết cái thân phận không có quyền nói ra những gì mình có thể thanh minh cho bản thân được, từ khi còn bé từ ba mẹ đến mọi người xung quanh luôn bế ẵm và âu yếm chị gái Ngọc Lan còn cô thì chỉ biết đưa đôi mắt long lanh như muốn khóc mà thèm khát sự âu yếm, yêu thương ấy.Nhưng mọi chuyện đã đến nước này rồi thì cô cũng đành nghe theo lời của mẹ anh chứ biết phải làm sao bây giờ nên Ngọc Lam bước từng bước chân lưỡng lự đi vào phòng tân hôn, khi cô thấy anh đang lấy quần áo để lên giường thì cô cũng đi đến đưa tay cầm áo của anh đang định gấp lại thì cô lại được nghe giọng đầy hậm hực vang lên:
- Hãy bỏ cái tay dơ bẩn của cô khỏi đồ của tôi nhanh lên.
Tay của Ngọc Lam bất giác run lên nhưng cũng may cô kịp định thần lấy lại bình tĩnh nói:
- Là mẹ nói em vào chuẩn bị hành lí cho anh.
Minh Lãm mở miệng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2628001/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.