Ngọc Lam rời khỏi phòng không thèm liếc nhìn Minh Lãm nhưng khi cô đi ngang qua người của anh đã ngửi thấy mùi quen thuộc của riêng anh lại khiến toàn thân cô bất giác rùng mình, trong khi nấu cơm đầu óc của cô đã bay bổng đi mãi đâu nên nồi canh bị trào ra ngoài cô mới giật mình mắng bản thân:" Sao mày lại vô dụng vậy Ngọc Lam…không được mình phải quyết tâm không để cho anh ta làm mình xao động dù gì cũng đã ba năm rồi còn hai năm nữa thôi cố lên đừng sa chân vào tình ái nữa,hãy tỉnh táo rút chân ra sớm thì sau nay mày sẽ không phải chịu nhiều đau khổ cùng với thất vọng ê chề "
Khi cả nhà ngồi vào ăn cơm Ngọc Lam im lặng ngồi nghe, không tham gia vào câu chuyện của ba mẹ con mà khi Minh Lãm múc canh rau tơi vừa ăn miếng thứ nhất vào miệng anh đã rất muốn nhả ra nhưng vì phép lịch sự anh cố nuốt rồi nhìn Ngọc Lam hỏi:
- Nay em mới mua muối hay sao mà canh mặn thế?
Ngọc Lam đưa mắt trừng anh nói:.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái |||||
- Anh không ăn thì thôi đừng có mà chê này chê kia,mẹ ơi mẹ ăn trứng chiên nha.
Ngọc Lam gắp trứng cho mẹ rồi cô lại gắp cho Minh Tiên miếng thịt kho với vẻ mặt tự hào nói:
- Đấy tôi ở nhà nấu cho mẹ với Minh Tiên cơm ngày ba bữa đâu có vấn đề gì đâu,anh vừa về đã chê ỏng chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-nay-chung-ta-cung-vun-dap/2627934/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.