Một tiếng đồng hồ sau, Tâm Dao đã đứng trước cổng lớn của nhà họ Triệu. Cô nhìn từng hoạ tiết hình học và các khối hoa văn nhỏ màu bạc tạo nên bức tranh cá chép hoá rồng uy vũ mà lòng trùng xuống một bậc. Cô đang lần nữa đánh cược cuộc đời mình, đã trải qua cái chết thì còn sợ mất đi thứ gì nữa.
Tâm Dao chấp thuận thay Mỹ Ngọc cũng có một phần nguyên nhân. Kiếp trước khi ở trong tù, cô đã nghe được thông tin đô đốc Vĩ Thành thực vật tỉnh dậy sau bao nhiêu năm trời nằm bất động trên giường. Vì thế, cô muốn nương nhờ nhà họ Triệu để có cuộc sống bình yên dù anh thật sự tỉnh dậy hay là không. Nếu có, chỉ mong anh có thể nể tình tháng ngày chăm sóc mà giúp cô lấy được chỗ dựa đáng tin cậy.
Hít một hơi thật sâu, Tâm Dao thẳng lưng bước vào lãnh thổ nhà họ Triệu. Thông qua khu vườn tràn ngập bụi cây cao cùng các vòm hoa khoe sắc, cô tiến lên từng bậc thềm rồi được quản gia đón tiếp. Ông dẫn cô vào phòng khách, nơi mà có mặt đầy đủ người nhà họ Triệu với khung cảnh có phần ảm đạm, họ bắt đầu đưa ánh mắt dò xét khắp người cô.
Tâm Dao nuốt nước miếng, cố gắng bỏ qua cảm giác khô khốc nơi cuống họng rồi lễ phép cúi người chín mươi độ: “Cháu chào mọi người. Xin phép tự giới thiệu, cháu là Tâm Dao, con gái thứ hai của nhà họ Lý.”
Một tiếng cạch vang lớn khắp căn nhà. Ly trà của bà Triệu đặt mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078891/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.