Tâm Dao phải xin trường nghỉ thêm mấy ngày để những vết thương lành hẳn. Nhưng Tuệ Khanh và Thuỳ Linh vẫn ghé qua nhà họ Triệu một chuyến để báo tin vui cho cô.
“Gì? Chúng ta đạt giải nhất à?” Tâm Dao vô cùng ngạc nhiên, sự hớn hở không hề giấu được trên gương mặt. Hôm đó, cô đã chứng kiến rất nhiều tiết mục đặc sắc, nên cô nghĩ nếu họ có giải khuyến khích thì đã hay lắm rồi.
“Đúng vậy đó. Lần này thay đổi phương thức, kết quả cuối cùng là kết hợp giữa điểm số của giám khảo và bình chọn của sinh viên trong trường.” Thuỳ Linh gật đầu, sau đó đưa cho Tâm Dao bằng khen lẫn huy chương, rồi quay sang cặp cổ Tuệ Khanh: “Cô bé này cũng giỏi lắm. Đứng hạng ba. Còn được một công ty lớn nhắm tới.”
“Thật sao? Chúc mừng mày nhen.” Tâm Dao ôm chầm lấy Tuệ Khanh một cái, thật tâm chúc mừng nó. Vì là bạn thân, cô thừa hiểu đây là bước tiến vô cùng tốt đẹp cho nó để chứng minh bản thân cho gia đình nó rằng đây không phải là thứ ước mơ vô bổ.
Tuệ Khanh cười hề hề, sau đó lại tò mò chuyện của Tâm Dao: “Nhìn người mày kìa, đừng cử động mạnh. Hôm đó tao nhanh thêm chút thì mày đã không bị mụ kia hành hạ như thế.”
“Không sao. Cuối cùng tao vẫn sống sót ra ngoài đó sao.” Tâm Dao nhướng mày đắc ý, cố xua tan cảm giác tội lỗi trong lòng bạn mình.
“Ê nhưng mà chị nghe bảo đô đốc đến tận nhà họ Lý để giành em lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078769/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.