Sáng sớm, Tâm Dao đã bị đánh thức khi mặt trời vừa mới ló dạng. Cô gật gù ở bàn, mặc kệ những cọ và bông mút đùa cợt trên mặt. Bà Triệu tâm lí, chuẩn bị sẵn ly nước mát, kèm một ít đồ ăn nhẹ đưa cho cô. Thấy cô vẫn chưa tỉnh hẳn, bà còn cẩn thận đút, không những vậy còn khen hết lời bộ dạng ngây ngốc, lâu lâu còn cười nũng nịu.
“Ăn thêm chút đi con, lát dễ đói lắm.” Bà Triệu dụ dỗ, còn Tâm Dao vẫn gật đầu nghe theo, đợi đến khi tỉnh táo, chén súp cũng đã cạn.
Tâm Dao nhìn vào gương, lông mi cong vút, hàng lông mày đậm, đôi mắt long lánh lấp lánh nhũ phấn, không khỏi cảm giác qua bàn tay của nghệ nhân thì cô lại trở thành một tiểu thư khuê cát như vậy. Tiến vào bên trong tấm rèm, chiếc váy được lựa chọn kĩ càng đã chờ ở đó tự bao giờ. Nhân viên nhanh chóng giúp cô chỉnh sửa lại khoá kéo, hai bên vai, đến cuối cùng khi cô bước ra, một thiên thần đã giáng trần.
Bà Triệu oà lên một tiếng, không khỏi cảm thấy mắt nhìn người của mình thật chuẩn xác. Bà đã chuẩn bị sẵn trang sức phù hợp với bộ váy, dường như mọi thứ đã sẵn sàng, búi tóc cứ thế cũng được làm xong, đính vào vài viên trân châu phát sáng.
Tâm Dao mở mắt ra, chứng kiến bản thân thay đổi khác lạ trong gương, lần đầu còn tưởng rằng đã bị tráo đổi thân thể. Cô quay sang nhìn mọi người, chân thành nói một lời cảm ơn sâu sắc khiến họ vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-kho-cau-ga-cho-do-doc-thuc-vat/3078712/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.