Editor: phuogot_93
Ngải Tiểu Tiểu nghe thế giật mình, không nghĩ thằng nhóc yêu nghiệt này là cháu ngoại Kỳ Tuấn Nhất, không nghĩ anh có cháu ngoại như vậy…
“Mợ… nhỏ?” Lâm Hàm kinh ngạc há to miệng, một lúc sau mới nghe thấy giọng nói của mình “Không có, không có, cháu chì đùa với mợ nhỏ một chút thôi.”
“Đùa ư?” Dưới ánh đèn chập chờn, Kỳ Tuấn Nhất giống một bức tượng đá hoàn mỹ, tôn quý, ánh mắt lạnh lẽo như băng ngấm vào tận xương.
“Đúng ạ, đúng ạ.” Lâm Hàm không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ người cậu lớn hơn mình mười tuổi. Thực ra cũng không phải là sợ, mà phải gọi là sùng bái! Năm đó, Kỳ Tuấn Nhất đứng đầu Kinh thành tứ thiếu nhưng mà lăn lộn thuận buồm xuôi gió. Lâm Hàm vẫn lấy Kỳ Tuấn Nhất làm gương cho chính mình, thậm chí còn lập nhóm nhỏ “Kinh thành tứ thiếu.”
“Ui chao, Kỳ thiếu, một đứa nhỏ thì có bao nhiêu nghiêm túc, sao nó có thể chịu được sự cám dỗ của người lẳng lơ quyến rũ.” Theo sau Kỳ Tuấn Nhất, Lâm Anna liếc nhìn Ngải Tiểu Tiểu, lời nói có ngụ ý không tốt.
“Câm miệng!” Lâm Hàm trợn mắt nhìn cô ta, cái gì mà đứa nhỏ, anh đã 19 tuổi, trước giờ anh ghét nhất người khác coi mình là trẻ con.
“Câm miệng!” Kỳ Tuấn Nhất cũng gầm lên giận dữ, trừng mắt, không cho phép bất kỳ ai châm chọc chế giễu bà xã của anh.
Ngải Tiểu Tiểu cảm thấy mấy người giằng co trên sàn nhảy rất kỳ quái. Hơn nữa, mục đích của mình đã đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178235/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.