Ngày tiếp theo tia nắng ban mai vừa hé sáng.
sáng sớm Ngải Tiểu Tiểu chạy bộ quay về, thấy một chiếc xe quân dụng có mấy phần quen thuộc dừng trước cửa cô nhi viện. Trong lòng rét lạnh, lập tức tăng tốc độ. Lúc này, cửa xe mở ra, một vị quân nhân đi ra ngăn trước mặt Ngải Tiểu Tiểu.
Ngải Tiểu Tiểu nhận ra anh chính là hộ vệ ngày hôm qua đi bên cạnh Lâu Kỳ Thanh.
“ lão thủ trưởng muốn gặp cô.” mặt anh ta không chút thay đổi, nói.
Nói cách khác bọn họ cũng không đi vào cô nhi viện quấy rầy Dì Ôn? Ngải Tiểu Tiểu gật đầu một cái, cùng anh ta lên xe.
Bên trong buồng xe, Lâu Kỳ Thanh ngồi nghiêm chỉnh, phong cách ung dung. Thấy Ngải Tiểu Tiểu lên xe, ông khẽ nghiêng đầu, không giống người không để người khác trong mắt như ngày hôm qua.
“ Lâu tiên sinh tìm tôi lại chuyện gì sao?”Ngải Tiểu Tiểu đi thẳng vào vấn đề, cũng không muốn cùng ông lãng phí quá nhiều thời gian. Cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.
“ đứa bé kia là con trai của Tuấn.” Giọng nói của Lâu Kỳ Thanh bình thản không giống câu hỏi, mà lại giống như câu trần thuật sự thật.
Ngải Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn ông, không hiểu tại sao ông đột nhiên cho là, Ngải Bảo là con trai của Kỳ Tuấn?
“ là hai người kết hợp đốt lửa , muốn nhìn lão nhân gia ta bị hai người làm tức giận giơ chân đúng không.” Cô bé trước mắt thì ông không biết, nhưng mà thằng con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178220/chuong-57-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.