Sắc trời hoàng hôn,Ngải Tiểu Tiểu nằm rạp ở trong bụi cỏ, khẩn trương nhìn chằm chằm rừngcây nhỏ trước mặt. Mười mấy phút sau, cô nghe được tiếng bước chântruyền đến, sau đó thấy một bóng dáng cao lớn đi vào cánh rừng.
"Lại có thể hẹn mình gặp mặt ở chỗ này, không biết cô ta định nói gì đây."Lã Thiên Minh lẩm bẩm đi qua một con dốc, đứng dưới một gốc cây đại thụto lớn, nhìn xung quanh một chút, "Còn hai phút đồng hồ nữa, làm sao vẫn chưa tới."
Ngu ngốc, đi về phía trước đi! Ngải Tiểu Tiểu khẩntrương nắm chặt đôi tay, chỉ cần anh ta đi về phía trước thêm một bướcsẽ tiến vào vòng mai phục của cô.
Mặc dù đêm đó của hai nămtrước, anh ta có hành động bất chính với cô, có thể có trăm ngàn lý dobất đắc dĩ, nhưng mà, dù sao anh ta cũng đã phụ cô. Muốn cho Ngải TiểuTiểu cô cứ im hơi lặng tiếng như vậy cô không làm được. Không tiễn anhta đi ăn cơm tù, phá hủy tiền đò xán lạn của anh ta là cô đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Những ngày qua quan sát, cô phát hiện tên sắclang này cùng một đội viên nữ rất thân thiết. Vì vậy, hôm nay cô lập tức giả mạo danh nghĩa đội viên này hẹn anh ta tới nơi này. Sau đó, cô bốtrí mai phục ở chỗ này, ôm cây đợi thỏ.
"Làm sao còn chưa tới?" Lã Thiên Minh đi về phía trước một bước, bàn chân to giẫm vào phía ngoài vòng mai phục, bất động.
Ngải Tiểu Tiểu nhíu mày, nhìn chằm chằm chân của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178186/chuong-52-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.