Ngải Tiểu Tiểu lén lút mở mắt lần nữa.
Lần đầu tiên nhìn anh ở khoảng cách gần như vậy, huấn luyện viên thối thậtđúng là không phải đẹp bình thường, không nhịn được cô liền vươn taychạm vào mắt, mũi, miệng, yết hầu…..đang do dự có nên tiếp tục hay không thì…..
"Nhìn đủ chưa?" Kỳ Tuấn hơi hé mắt, Ngải Tiểu Tiểu bị dọa, tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.
"Nhìn….nhìn đủ rồi….." Nhưng là…..còn chưa sờ đủ.
Ngải Tiểu Tiểu hoàn toàn trả lời là theo bản năng, nửa câu sau thiếu chútnữa từ trong miệng chạy ra ngoài, may mắn dừng lại kịp thời.
"Tiểu Tiểu à, sao ngủ mà em cũng có thể nghịch ngợm như vậy?" Kỳ Tuấn nắmchặt lấy đôi tay nhỏ bé đang quấy rối của cô, mệt mỏi nhắm mắt lại, cằmđặt ở đỉnh đầu của cô thì thầm: "Nằm yên đi đấy, không được ồn ào….."
"Vẫn còn sớm, ngủ tiếp một lát đi….."
Ngải Tiểu Tiểu ngây ngốc để mặc anh ôm mình lần nữa ngủ tiếp, gương mặt nhỏnhắn hiện giờ lại hoàn toàn tỉnh táo, cố gắng thế nào cũng không ngủ lại được.
"Đừng cứng ngắc như vậy, cứ như anh đang ôm phải mộtkhúc gỗ vậy, thả lỏng cơ thể một chút!" Kỳ Tuấn thì thầm kèm theo đó làhơi thở nóng rực từ đỉnh đầu truyền đến.
"À….ừ…..!"
Thật sự là rất khẩn trương! Dù sao hôm nay cũng coi như ngày tân hôn của bọn họ.
"Không ngủ được sao bà xã?" Kỳ Tuấn vẫn nhắm mắt như cũ, đưa tay xoa xoa đầu Tiểu Tiểu.
"Anh gọi em là gì thế?"
"Bà xã, hôm qua chúng ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178171/chuong-51-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.