Nghe được Ngải Tiểu Tiểu cự tuyệt, Kỳ Tuấn liền tỏ vẻ nguy hiểm: “Hoặc là em muốn Ôn Di thấy quan hệ thân mật hơn của chúng ta?”
“Anh đừng có đe dọa”. Ngải Tiểu Tiểu liếc anh một cái. Dù gì bây giờ làban ngày ban mặt, anh có thể giở trò lưu manh trước mặt mọi người haysao?
“Nha đầu, bằng em đối với tôi rất hiểu rõ, em nên biết tôi nhất định sẽlàm được”. Kỳ Tuấn nhàn nhạt nhíu mày nhìn cô, tròng mắt đen không chútnào che giấu một tia tà mị.
Trí nhớ hôm qua, bỗng nhiên xông vào đại não, “Ách…. Được rồi….”. Bằngcô đối với huấn luyện viên thối đại khái hiểu rõ chuyện gì anh cũng cóthể làm ra được. Thôi, không phải là ra ngoài tham gia một bữa tiệc, đithì đi thôi, dù sao cô cũng không mất ít thịt nào.
“Chỉ là, tại sao anh lại cùng Lục Vũ thân thiết như vậy?” Trong lòng không nhịn được hỏi ra nghi vấn.
Kỳ Tuấn nhăn lại chân mày tà tà nâng lên nhìn cô, cô có thể khôi phụccảm xúc rất nhanh, anh nghiễm nhiên tiếp nhận. Nhưng, mỗi lần nhắc tớiLục Vũ, trong lòng anh khó chịu.
Ngải Tiểu Tiểu lườm anh một cái: “Hẹp hòi, không chịu nói chuyện sao?”
“Chúng tôi là bạn chiến”.
“À”. Thế nào mà cô lại không nghe được Lục Vũ nói nhiều đã từng đi lính? Cuối cùng bọn họ cũng không thân thiết, đáy lòng không nhịn được cóchút cô đơn, “Đúng rồi, bộ y phục kia anh lấy lại đi, tôi không thể lấycủa anh lễ vật quan trọng kia được”.
“Em cho rằng đó là đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178141/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.