Ngải Tiểu Tiểu mắt lạnh nhìn kịch vui này kết thúc, sau đó ánh mắt cùngKỳ Tuấn cùng giao nhau tại chỗ. “Cảm ơn”. Cô nhàn nhạt nói ra, nếu nhưhôm nay không có sự xuất hiện của anh, cô thật đúng là không biết xử lýtình huống này như thế nào.
Thời điểm bất lực nhất lại bị người ta hãm hại, có trăm miệng cũng không thể bào chữa.
Kỳ Tuấn nhướng mí mắt không rõ ý vị, khóe môi mang theo nụ cười nhànnhạt. Bộ dáng của anh tà mị mê người, Ngải Tiểu Tiểu theo bản năng tránh ánh mắt của anh, nhìn về Lục Vũ.
“Còn không nhanh đuổi theo vị hôn phu của anh?” Bốn mắt giao nhau, NgảiTiểu Tiểu cảm thấy cô và anh chỉ xót lại những lời khách sáo này.
Lục Vũ nghe vậy, tròng mắt đen bình tĩnh nhìn cô. “Tiểu Tiểu, mặc kệ emcó tin hay không, giữa anh cùng Kỳ Vân không giống như em nói đâu”.
Ngải Tiểu Tiểu không ngờ anh sẽ nói như vậy, hơi ngẩn ra, ngay sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh đi.
“Đại thư ký Lục, hiện tại anh không cảm thấy nói những thứ này với tôi, quá buồn cười sao?”
“Anh biết rõ em hận anh”. Trên mặt Lục Vũ khôi phục trước sau như một vẻ mặt ung dung: “Nhưng anh cũng biết rõ không có yêu sẽ không có hận”.
Ngải Tiểu Tiểu xem thường, đây chính là Lục Vũ! Vô luận gặp nhiều chuyện xấu hổ, chuyện hoang mang cỡ nào, nháy mắt anh ta cũng có thể khôi phục bộ dáng thong dong ưu nhã. Chỉ tiếc cũng có lúc làm ra chuyện vô lại,làm cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/3178139/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.