Kỳ Tuấn nhìn chằm chằm Ngải Tiểu Tiểu xách theo rương hành lý, còn múa võ trả đòn những binh lính nam đang chọc ghẹo, "Đó là đội viên trong nhóm mình."
"Ừ." Lữ Thiên Minh gật đầu, tiểu tử này có bản lãnh.
"Cậu không cảm thấy cậu ta đem những bản lĩnh của mình đi theo đuổi con gái sao? quá lãng phí!" Giọng nói trước sau đều mang theo vẻ lạnh lùng, chỉ là Lữ Thiên Minh nghe ra một tia thuốc súng. Lại nói, hôm nay chuyện anh ở bãi tập bắn cõng em gái nhỏ cả đoạn đường mười mấy phút khiến dư luận không ngừng xôn xao. Một con ác thú trong cơ thể rục rịch ngóc đầu dậy, anh không nhịn được liền ‘Thêm dầu vào lửa’.
"Không cảm thấy thế, huấn luyện xong còn có hơi sức theo đuổi em gái nhỏ, điều này nói rõ là tiểu tử kia sức lực dư thừa, là một binh lính khỏe mạnh!"
"Muốn theo đuổi binh lính nữ, người của tôi không cho phép nhúc nhích!" Kỳ Tuấn đưa đôi mắt lãnh khốc quét nhìn Lữ Thiên Minh một cái, xoay người sải bước rời đi.
"Haizzzz, sếp. . . . . ." Lữ Thiên Minh nhìn theo bóng lưng của Kỳ Tuấn, miệng hơi cười, lẩm bẩm nói: "Lời nói này, từ lúc nào Ngải Tiểu Tiểu đã trở thành người của sếp?" Chỉ là, như đã nói. Nếu như muốn đầu vỡ vì câu nói này, từ ‘binh lính nữ’ kia cũng không xác định là ai, đoán chừng cũng chẳng ai trong căn cứ can đảm đánh tay đôi với Ngải Tiểu Tiểu.
Trong phòng trọ của binh lính nữ, điều kiện không tệ, trong phòng có đầy đủ thiết bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-co-vo-nho-co-bam/114313/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.