*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thật sao, đó là em nghĩ vậy, em hỏi cậu ấy chưa? Có lẽ nếu em chết, với cậu ấy mà nói đó là sự tra tấn cả đời
Cậu ấy lấy vợ sinh con nhưng trong lòng vẫn nhớ em, không hề có động lực với cuộc sống, rồi lại đối xử với người nhà bằng tình cảm nhạt nhẽo, khiến cho vợ và gia đình của cậu ấy phải chịu đựng sự tra tấn hơn thế nữa.”
Thẩm Giai Dĩnh kinh ngạc nhìn Nguyễn Tấn
Nguyễn Tân nói tiếp: “Em và3tôi đều đã trải qua nỗi đau mất người yêu, không có gì đáng trân trọng hơn việc hai người ở bên cạnh nhau
Chúng ta phản kháng, chúng ta còn sống, vì có thể ở bên cạnh người ấy
Nếu đã ở bên nhau thì hãy trân trọng, nếu em không trân trọng, cũng đừng hận ông trời không cho hai người cơ hội.”
Lời nói của Nguyễn Tân khiến Thẩm Giai Dĩnh hiểu rõ, cô mỉm cười gật đầu: “Ừm, em biết, cảm ơn anh.” Nguyễn Tấn ngồi một lát rồi chào tạm biệt, anh còn có việc phải làm.
Hôm đó, vào buổi sáng lúc Hạ Chí ra ngoài mua thức ăn, thấy hoa violet trong tiệm hoa nở rất đẹp, những đóa hoa nhỏ màu tím chen chúc nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594252/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.