*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Giai Dĩnh từ từ chớp mắt, cố gắng lắm mới miễn cưỡng nở một nụ cười: “Em rất khỏe...” Cô nhíu mày, vẻ mặt đau đớn: “Hơi đau một chút.” Triệu Nhất Mặc nói: “Bác sĩ nói với anh, hết thuốc tê sẽ đau, em ráng chịu một chút.” Thẩm Giai Dĩnh mỉm cười nói: “Vâng.” Bà Thẩm cầm tay con gái, trong phút chốc không biết nói gì cho phải, chẳng qua là không kìm được nước mắt ngắn dài.
“Mẹ..” Thẩm Giai Dĩnh yếu ớt nói: “Con đã làm mẹ lo lắng rồi..
Ba đâu ạ? Ba đã biết rồi ạ?” Bà Thẩm gật đầu: “Ông ấy biết rồi.” Thẩm Giai Dĩnh lại nhìn Triệu Nhất Mặc
Triệu Nhất Mặc đáp lại bằng3một nụ cười, cô nói: “Đỡ em lên, em muốn dậy.” Triệu Nhất Mặc nhanh chóng đè vai cô lại: “Bây giờ em không thích hợp ngồi dậy đâu, nằm đi.” Bà Thẩm cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, đúng vậy
Giai Dĩnh, con không thể dậy, nằm đi.” Thẩm Giai Dĩnh nhìn dáng vẻ rất sốt ruột của hai người và hơi sửng sốt, ánh mắt của cô dời xuống rồi lại xuống nữa, dời đến ống dẫn đang nối liền với cơ thể cô, máu đang rỉ ra trong ống dẫn
Cô hơi hóp bụng, ngoài cảm giác đau đớn, ống dẫn cũng động đậy theo
Trong phút chốc cô nhận ra, ống dẫn ấy đang cắm trong cơ thể mình, máu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594251/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.