*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau cơn triền miên, hai người lười biếng nằm trên giường hưởng thụ ngày nghỉ cuối cùng
Hạ Chí kể những chuyện thú vị trong nhà, Nguyễn Tấn lẳng lặng nghe
Anh thấy được gia đình cô là một gia đình rất hài hòa và vui vẻ, anh ngưỡng mộ không ngớt
“Anh thì sao? Kỳ nghỉ trải qua thế nào?” Hạ Chí hỏi.
Nguyễn Tấn thở dài, nói đơn giản: “Không ra sao cả, cùng ba anh đi xã giao khắp nơi, không khác gì so với đi làm.”
“Thật hay giả vậy?”
“Anh còn có thể gạt em sao? Thực ra gia đình của anh đem ra so với gia đình em thì khác biệt2rất xa.” Nguyễn Tấn bật chế độ nói chuyện như máy phát thanh: “Lúc nhỏ anh chủ yếu là sống cùng với bảo mẫu
Ba mẹ anh đều bận, ngay cả ngày lễ cũng bận, không có ai chơi với anh
Cũng may lúc đó sống trong đại viện của quân đội nên có rất nhiều bạn bè chơi cùng.”
“Về sau từ từ lớn lên, mọi người đều lần lượt chuyển ra ngoài
Có người thì ba mẹ chuyển công tác, có người thì tự chuyển ra, có người đi nơi khác, có người ra nước ngoài, có người đã kế thừa chức vụ của cha mẹ, có người tự mình lập nghiệp, đủ kiểu khác nhau.” “Sau khi chuyển ra khỏi đại viện của quân đội, cuộc sống của anh trở nên quạnh9quẽ
Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594178/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.