*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các cô gái vừa rồi còn cười, lập tức trở nên lúng túng, “Mã tổng, các ông còn chưa cho tiền boa.”
Mã Lực móc ra từ trong túi một chồng tiền thật dày đặt trên bàn trà bằng thủy tinh, “Cầm tiền cát nhanh lên!” Một xấp tiền đó được bọc ở giữa bằng một tờ giấy, chắc khoảng một vạn tệ. Bốn cô gái tiếp rượu cầm tiền, và biết điều rời đi, trong phòng VIP chỉ còn lại bốn ông lớn. Trong lòng Hạ Chí rất hoảng loạn, nhưng bề ngoài xem như bình tĩnh, cất giọng dõng dạc: “Mã tổng, tất cả2mọi người đều hiểu biết lẫn nhau. Hôm nay nếu tôi không về nhà bạn của tôi chắc chắn sẽ báo cảnh sát, đến lúc đó xảy ra chuyện gì có lẽ sẽ khó coi đây.”
“Ha ha, cô mới tới Hàng Châu thì bạn bè ở đâu ra? Nghe nói vẫn sống một mình, bạn nào của cô chờ cô ở ngoài hả? Gọi vào cùng nhau vui vẻ đi.” Hạ Chí cắn răng, cảnh giác từng giây từng phút. Ánh đèn trong phòng VIP không sáng lắm, cô nhìn thấy chung quanh có ba người đàn ông trưởng thành vây quanh, hoặc là cười cô, hoặc là đánh giá cô từ trên xuống dưới. Chỗ gần cửa nhất còn có một người đàn ông trưởng thành đang ngồi. Mặc8dù anh ta nghiêng mặt, nhưng nghĩ cũng biết chẳng phải người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594113/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.