*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
A Nặc lắc đầu, lại một lần nữa gỡ tội thay Giang Hạo, “Là mình, không phải bọn mình. Là mình thôi, không bao gồm Giang Hạo. Nguyên nhân từ một mình mình, cậu đừng hiểu lầm anh ấy.”
Trong lòng Kiều Tâm Duy tức tới nỗi không thể nói nổi. À Nặc càng bênh vực Giang Hạo, cô càng tức giận, “Cậu đủ rồi, không cần nói nữa... A Nặc, tôi nghĩ sau này chúng ta không thể nào làm bạn bè được2nữa rồi, cậu hãy tự trọng đi.”
Thấy cô muốn đi, A Nặc mở miệng níu kéo, “Tâm Duy, mình xin lỗi, hết thảy đều là mình sai.”
Gió quất vào mặt, Kiều Tâm Duy đứng lên, cô hít sâu không khí lạnh rồi nói: “A Nặc, là bạn bè bao nhiêu năm rồi nên tôi hiểu cậu. Nếu cậu không muốn thử tranh thủ, cậu sẽ không cố ý để tôi phát hiện. Bởi vì Giang Hạo không đáp lại cậu, cho nên cậu không cam lòng chứ gì?”
A Nặc cúi đầu, vài lần há miệng, nhưng đều không thốt thành lời.
“Cậu muốn cho tôi cảm thấy một cây làm chẳng nên non, giữa cậu và Giang Hạo từng có một giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594042/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.