*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Một là Hồng Thi cảm thấy mình bị một người mới chặn họng quá mất mặt, thứ hai là cũng đã sớm có ý kiến đối với Kiều Tâm Duy rồi. Cảm xúc xấu tích lũy càng nhiều, lúc bùng nổ có uy lực càng mạnh mẽ.
“Kiều Tâm Duy, cô có thân phận gì mà nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó? Ý của cô là nói, mấy người đồng nghiệp lâu năm thận trọng và tận tâm chúng tôi, đều đang lãng phí tài nguyên của công ty à?” Kiều Tâm Duy phủ nhận, “Tôi không có ý này, cô đừng có cắt câu lấy nghĩa. Hơn nữa tôi chỉ nói ra chuyện tôi cho là đúng, không liên quan gì2đến thân phận.” “Chuyện cô cho là đúng? Ha!” Hồng Thi khẽ cười, mỉa mai lại, “Cô cho rằng cô là ai hả, chuyện cô cho là đúng thì nhất định là đúng chắc? Mặc kệ nói thế nào, chúng ta ở chung một tổ, khi chúng tôi còn chưa tan làm, không cho cô tan làm.”
Từ đầu đến cuối Kiều Tâm Duy đều lịch sự nhường cô ta ba phần, nói chuyện cũng đều là giọng điệu không tự ti cũng không kiêu ngạo. Nhưng mà Hồng Thi từng bước dồn ép đúng là làm cô hao tâm tổn trí, cô không thể không nói: “Hồng Thi, thứ cho tôi nói thẳng, tôi không cảm thấy phần tập hợp tin vắn của cô cần tốn mất thời6gian nửa ngày. Nếu tôi không nhìn lầm, cả buổi trưa cô xem tạp chí làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/594022/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.