*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bé và mẹ mình chưa bao giờ xa nhau quá hai tiếng, qua trải nghiệm đen tối lần này, đối với Tại Hi mà nói cũng không khác gì một thử thách lớn.
Giang Hạo nhìn hai mẹ con, trái tim anh tan chảy.
Bỗng nhiên, Tại Hi mơ mơ màng màng tỉnh lại, đôi tay nhỏ mập mạp của cậu dụi2mắt: “Suyt...” Giang Hạo ra hiệu cho bé đừng lên tiếng. Tại Hi hiểu ngay, cũng học động tác của anh phát ra một tiếng suyt, nhưng vẫn làm Kiều Tâm Duy tỉnh dậy. Phản ứng đầu tiên của Kiều Tâm Duy chính là ôm chặt con trai, cố chống tay ngồi dậy, phàn nàn nói: “Sao anh ngồi đây mà không nói tiếng nào thế, tính dọa người à?!” Giang Hạo xin lỗi cười cười, nói: “Ngắm mẹ con em thôi, cũng không làm phiền hai người, anh đâu có nói chuyện.” Kiều Tâm Duy đang giận không có chỗ nào xả, vén mái tóc rối bời ra sau tai, không vui nói: “Dù anh không nói thì cũng làm phiền bọn tôi, ai bảo anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593983/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.