Hôm sau, sắp tan làm, Kiều Tâm Duy đang ở tìm kiếm tài liệu trên mạng thì chợt thấy bên dưới góc phải nhảy lên một cửa sổ nhỏ, tiêu đề bên trên khiến cô chú ý l cello có hi vọng đứng lên.
Dưới tiêu đề là một tấm ảnh áp phích hòa nhạc cũ của Tiểu Thiên Ái.
Xã hội này đúng là rất thực tế, nửa năm trước Tiêu Thiên Ái vẫn là gà cưng nổi tiếng của cả thế giới, mấy tháng ngắn ngủi, cô ta đã trở thành “cứu”
rồi.
Tay Kiều Tâm Duy hơi run rẩy, click chuột ba lần mới bấm vào được, trên bản tin nói, cuộc phẫu thuật của Tiêu Thiên Ái là trường hợp đầu tiên trên thế giới, khiến giới y học chú ý rất nhiều, trải qua tám tiếng đồng hồ cố gắng, bốn giờ chiều nay cô ta đã được đưa ra khỏi phòng phẫu thuật, trước mắt đã tỉnh lại, trạng thái khá tốt.
Xã hội này, không chỉ có mỗi ngành công nghiệp truyền thông đại chúng phát triển, mà còn có cả y học nữa.
Năm năm trước tuyên bố là hai chân tàn tật, năm năm sau thế mà còn có thể đứng dậy.
Lúc này, Giang Hạo cũng gọi tới, cô bắt máy lên là nói luôn: “Em mới vừa thấy tin tức.”
“Ừ, anh cũng mới vừa nhận được điện thoại.”
Kiều Tâm Duy kinh ngạc hỏi: “Anh không đi xem à?”
“Anh ở đơn vị, cũng không phải bác sĩ thì đi có ích gì.”
Tâm trạng của cô lập tức trở nên sướng đến nổ tung: “Xí, sao anh lại không đến chứ, cô ta cần anh làm trụ cột tinh thần, nếu như có thể, điều cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593900/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.