Giang Hạo kéo tay cô ra, nói: “Vị đại tiện anh cũng không chế.”
“...”
Shit, anh mới ăn đại tiện, cả nhà anh đều ăn đại tiện.
Kiều Tâm Duy không hề đề phòng bị Giang Hạo đè ra hôn, dưới loại “áp bức bằng bạo lực”
này, cơn giận của cô cũng vơi đi một phần, ít ra cô có thể cảm nhận được Giang Hạo để ý đến mình.
Một người vợ, cái cần cũng chỉ là sự để ý và quan tâm của chồng mà thôi, đơn giản như vậy.
Nụ hôn kịch liệt tạm ngừng, Giang Hạo chậm rãi buông môi cô ra, trán anh tì lên trán của cô, chóp mũi cọ xát lẫn nhau, như thể hôn thế nào cũng không đủ, anh cứ ôm lấy mặt cô như vậy, vừa cọ vừa dán vào.
“Anh làm gì thế, kỳ lạ sao ấy...
Có phải Tiểu Thiên Ái đã làm chuyện gì quá đáng kích thích anh không?”
Kiều Tâm Duy cố ý cường điệu câu: “Không được lừa em nữa!”
Giang Hạo hít sâu một hơi, ánh mắt lắng đọng và sâu xa: “Anh sẽ không lừa em, nhưng anh không thể nói cho em biết, chuyện này liên quan đến công việc của anh.”
Kiều Tâm Duy kinh ngạc, anh yên lặng khẽ gật đầu.
Không thể nghi ngờ, nếu đã liên quan đến công việc của anh thì cô có hỏi thế nào cũng không ra.
Làm vợ anh, chuyện đầu tiên cô được cho biết chính là không hỏi không bàn về công việc của anh, còn phải không được liên hệ vào lúc anh đi công tác.
Nhưng cô không hiểu Tiểu Thiên Ái và công việc của anh liên quan gì với nhau.
“Giang Hạo, anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593899/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.