Trong quán bar, nhạc heavy metal xập xình lan tỏa khắp quầy rượu, những tay chơi nhạc trẻ tuổi đứng giữa sân khấu truyền tải năng lượng thanh xuân, người mê đắm âm thanh của họ lắc lư cơ thể theo giai điệu, còn người chế loại âm nhạc này thì gắt gỏng bỏ đi.
Giang Hạo chọn một vị trí cách khá xa sân khấu, vì anh nghĩ một nơi quá ồn ào không thích hợp để nói chuyện.
Cạn ly.” Ba người bạn thân thiết nâng chén uống một hơi cạn sạch, theo thông lệ nhiều năm, dù không có việc gì thì họ cũng sẽ hẹn nhau ở đây để gặp mặt. Giang Hạo nhìn Nguyễn Tấn nói: “Đừng nhìn tôi, không phải cậu muốn hỏi thăm tình hình của Kiều Tâm Duy à, cô ấy rất khỏe.”
Tân cười cười: “Thú thật tôi chỉ muốn hỏi khi nào cô ấy đi làm lại, công ty có rất nhiều chuyện cần giải quyết.”
“Không cần vội, để cô ấy nghỉ ngơi nhiều hơn đã.” Nguyễn Tấn than thở: “Aiz, sau chuyện của Từ Nhật Gia, tôi không dám nhận thêm người mới một cách tùy tiện nữa, bây giờ rất bận rộn, ngày nào cũng phải tăng ca, hôm nay về nhà tôi cũng phải làm việc tiếp.” Lúc hai người nói chuyện phiếm, Giang Hạo vẫn để ý đến Trần Kinh Nghiệp, thấy anh ta vẫn luôn cầm điện thoại nhắn tin, trông không yên lòng chút nào, anh dành chuyển đề tài: “Bảo Trần Kính Nghiệp đến giúp cậu đi, chẳng phải bây giờ cậu ấy đang nghỉ phép à?”
Trần Kinh Nghiệp đột nhiên bị nhắc tên, ngẩng mặt lên hỏi: “A? Gì đấy?”
Thình lình, Nguyễn Tấn giật lấy điện thoại của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593882/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.