Hôm sau, mọi người gặp nhau ở văn phòng luật sư. Kỷ Tiểu Hải cũng đến, mặt ai nấy cũng đã mất đi vẻ phách lối kiêu căng của ngày hôm qua. Suy cho cùng họ đều là những người bình thường sống chân chất hiền lành, biết vấn đề này 1 rất rắc rối, ai cũng không thể tỏ ra mạnh mẽ nổi, cũng không ai thoát được việc dính líu đến vụ này, chỉ có thể giúp đỡ an ủi nhau.
Luật sư Trương nói, mặc dù có video, những video chỉ có thể chứng minh các cô kéo tóc Tôn Dung Tuyên, không thể hiện rõ có liên quan trực tiếp đến việc Tôn Dung Tuyên tự sát, cộng thêm lời cung cấp của Kỷ Tiểu Hải, nếu như kiện lên tòa, Tôn Dung Tuyên sẽ không thành công.
Lời anh ta khiến vẻ mặt của mọi người dễ chịu hơn, Lưu Kim Nặc cười cười nói: “Chán chết, biết thế thì mình ra tay nặng hơn một chút, nói gì thì cũng đánh người bị lôi lên cả tòa rồi, mình chỉ mới lên hai lần, nhưng lần trước lên tòa hơi bị thua thiệt.”
Đặng Tiểu Chi cắt ngang, nụ cười thục nữ: “Luật sư Trương, anh nói như vậy thì chúng tôi yên tâm rồi, làm phiền anh quá.”
Trương Viễn có một đôi mắt đen láy, cả người toát lên khí chất chính trực giống Giang Hạo. Anh mỉm cười: “Ha ha, đừng khách sáo, bạn của Giang Hạo cũng là bạn của tôi.” Đặng Tiểu Chi thẹn thùng cúi đầu, giải thích: “Thú thật bình thường chúng tôi không phải là kiểu người như thế, tối hôm qua do uống một ít rượu nên gan lớn, nhưng chủ yếu là do Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593881/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.