Một người là lần đầu nếm thử, một người là thú vừa xổng chuồng, có lẽ, vào phút giây họ không hài lòng với lời nói và việc làm nào đó của nhau, trái tim của họ đã âm thầm đến gần nhau rồi.
Không quan tâm, tại sao lại không hài lòng, tại sao lại tức giận vì câu nói hay hành động nào đó của đối phương? Giang Hạo có một loại cảm giác ưu việt từ sâu trong cơ thể, anh cao ngạo, hách dịch, nghiêm túc, nhưng cố tình mỗi một lần Kiều Tâm Duy giở tính nết ra anh đều chịu nhịn được.
Mà Kiều Tâm Duy, cô có lòng tự trọng cực cao, nhưng cô lại hèn mọn, ở trước mặt một Giang Hạo xuất sắc như thế, cô cẩn thận bảo vệ lòng tự trọng nhỏ bé này.
Tuy nhiên, rất nhiều chuyện không nói rõ được chỉ với vài câu, nhiều chuyện cũng không cần phải tính toán chính xác như xây nhà.
Thứ che đậy cuối cùng trên người cổ bị anh cởi ra, hai người thẳng thắn đối diện nhau, anh mạnh mẽ tiến vào, mổ hối trên lưng ngưng đọng thành từng giọt, lăn xuống dọc theo đường cong cơ bắp mượt mà.
Còn cô, hoàn toàn không có một chút thoải mái nào, cơn đau vì bị xé rách chiếm toàn bộ đại não, cô muốn kêu dừng lại, cô muốn kêu cứu mạng, những lời nói đến bên miệng lại thành tiếng rên rỉ mềm mại.
Một cú đẩy mạnh, anh gieo toàn bộ tinh huyết vào thân thể cô, đồng thời, cổ họng phát ra một tiếng rên trầm thấp, tinh lực anh tích lũy nhiều năm như vậy rốt cuộc đã được giải phóng.
Cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593798/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.