Giang Hạo đã ba mươi hai tuổi nhưng bây giờ lại giống một thằng nhóc hai mươi, ngay cả hôn môi cũng kích động mà va chạm không ngừng.
“Ưm..”
Đau quá, ngài Giang, răng ngài cắn phải môi tối rồi, Kiều Tâm Duy giống con thú nhỏ đang nổi giận, phản kháng liên tục.
Cô vung tay đánh vào ngực anh để trút cơn khó chịu, còn liên tục đá chân nhỏ vào chỗ hiểm của anh.
Kết thúc nụ hồn, Giang Hạo rời khỏi mối cổ, đứng thẳng dậy cởi áo với tốc độ nhanh nhất, sau đó cúi người xuống.
Kiều Tâm Duy nhân cơ hội này phản kháng: “Anh có biết hôn không thế? Nhẹ chút được không?”
Giang Hạo đột nhiên cảm thấy tụt mood, lần hôn nào cũng bị cô nghi ngờ, anh đã lâu không hôn nên mới lạ mồm thôi mà: “Em xem thử tối có biết hôn hay không?”
Anh bá đạo biểu thị trắng trợn, đôi môi mỏng ửng đỏ càng thêm khêu gợi.
Lúc này đã tìm được cảm giác quen thuộc năm xưa, anh dùng sức nhẹ hơn, còn có thể thả lỏng đúng lúc để cô thở dốc.
Cô cũng từ bỏ kháng cự để chấp nhận, sau đó hùa theo nụ hôn của anh, máu trong người chạy nhanh hơn, cô cảm thấy rõ điều đó nhưng lại không diễn tả được.
Quen Kỷ Tiểu Hải bảy năm, bọn họ có những hành động thân mật với nhau nhưng chưa từng trải qua bước cuối cùng này.
Khi đó cô còn tưởng hai người quý trọng lẫn nhau nên mới giữ lại lần đầu cho đêm tân hôn.
Nhưng hôm nay nghĩ lại, có đúng là đứa con gái ngây thơ đến mức ngu đần.
Nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593783/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.