Khi Kiều Tâm Duy nói cầu báo cảnh sát, cô hung tợn trừng mắt với Giang Hạo.
Tốt đấy, hèn chi anh bận bịu như vậy, thì ra là bận làm mấy việc kiểu này.
Ngay cả kết hôn cũng lừa dối người khác, phẩm chất của anh quá cặn bã mà.
Cảnh sát làm sao trị nổi anh, có khi diêm vương cũng không trị được anh đâu.
“Báo cảnh sát?”
Câu nói này càng khơi dậy sự hứng thú của người đàn ông: “Ha, anh nói chứ, anh chỉ mới mấy ngày không đến thôi mà phong cách ở đây thay đổi lớn quá.
Ừ, mẹ nó chứ bọn bây biết chọn người thật, anh đây rất thích mấy cô gái nhỏ bé cứng cỏi như em đấy”
Thấy anh Chung càng lúc càng hứng thú với Kiều Tâm Duy, còn Kiều Tâm Duy vẫn không biết đang xảy ra chuyện gì.
Giang Hạo cảm thấy nôn nóng, mặc dù trước đây anh luôn bình tĩnh trong mọi trường hợp, nhưng quá trình huấn luyện lâu dài đã giúp anh không bộc lộ điều đó ra mặt.
“Anh Chung, đại ca đang chờ chúng ta trong phòng, không nên gây chuyện trong lúc quan trọng thì hơn, nếu đại ca nổi giận, em cũng không giúp được anh đâu.”
Dường như câu nói này có tác dụng, anh Chung rút lại vẻ huênh hoang của mình, mê đắm nhìn Kiều Tâm Duy, nói: “Được, được, cô gái, diễn đạt đấy, khơi dậy hứng thú của anh rồi, xong chuyện anh sẽ đến chơi với em, phải chờ anh đấy”
Anh Chung lại ôm mỹ nữ kia, vừa ngả nghiêng vừa bỏ đi.
Giang Hạo theo sát phía sau, lặng lẽ nhìn Kiểu Tâm Duy.
“Anh không xứng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/593761/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.