Gương mặt buồn bã của Giang Hạo xuất hiện một nụ cười: “Ha ha, phải, so với công việc của tôi thì nhân viên bình thường quá ổn định bình yên rồi. Kiểu Tâm Duy, Văn Thanh không nói tôi làm gì khi giới thiệu tối với em à?”
“Thủ trưởng?” Kiều Tâm Duy nhìn anh từ trên xuống trước: “Hừ, tổ trưởng đội bảo an khu nhà tôi cũng gọi là tổ trưởng, trong hội của mẹ tôi cũng có một thủ trưởng của đội quét rác nữa đó.”
“Ha ha.” Giang Hạo cười vui vẻ, gương mặt buồn bã của anh bị câu nói này đánh cho bay biến, cuối cùng cũng có một cô gái đồng ý gả cho anh không phải vì thân phận và địa vị.
“Anh cười cái gì?”
“Em yên tâm, tôi có công việc đàng hoàng, lương bổng cũng kha khá, có thể nuôi em được”
“Vậy à? Xem như Vấn Thanh có lương tâm, không bán đứng tôi”
Giang Hạo nhìn vết thương được dán băng cá nhân trên trán cô, cái này rất nổi bật, anh không thể bỏ qua được: “Trán em bị sao vậy?”
Kiều Tâm Duy bị anh nhìn đến mức ngại ngùng, cô gái nào cũng muốn giữ hình tượng của mình thật tốt trước mặt người khác phái, huống chi người đàn ông này còn là chồng mới cưới. Cô cúi đầu, che nó lại: “Đụng đầu ở công ty, không sao?
Giang Hạo giả vờ nghiêm túc nói: “Đây cũng được tính là tai nạn lao động, tôi tìm Nguyễn Tân nói chuyện, bảo anh ta cho em mấy ngày nghỉ”
“Ôi đừng mà, chỉ là chuyện cỏn con thôi, tôi không muốn gây sự chú ý vậy đâu.”
“Được rồi, thế tôi đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-chop-nhoang/260751/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.