Bí mật trong buồng thay đồ
Rất nhanh đoàn người đi tới tiệm chụp ảnh xx.
Bố Thẩm Đường rất vui vẻ, khắp khuôn mặt là nụ cười vô cùng chán ghét, rõràng đang bốn mươi tuổi, là thời kỳ đàn ông trung niên có sức quyến rũnhiều nhất, trên mặt ông cứ thế mà nở ra không ít hoa cúc.
Từtrong đáy thâm tâm Thẩm Đường khinh bỉ bố của anh, ông thật sự quên mấtai mới là vợ chính thức của ông, ông thật sự quên mất, con trai của vợông đang thay mẹ của mình nhìn ông.
Mẹ, đây chính là người đànông mà mẹ yêu sao? Nhìn một chút đi, ông ấy rất vô tình, mẹ không phảiqua đời ba năm thôi sao, ông liền ôm tỳ bà về cho ông ấy, cõi lòng cònđầy nụ cười nghênh đón mùa xuân thứ hai của ông! Người đàn ông như vậythật đáng giá để yêu sao?
Trong lòng anh lặng lẽ hỏi mẹ đã quađời của anh. Suy nghĩ không khỏi lại trôi dạt đến lúc còn bé, vô số hoasơn chi ở trong vườn hoa nở rộ, mẹ của anh ôm anh ngồi trên xích đu ởtrong vườn hoa, đùa chơi với anh, nhưng lại thỉnh thoảng nhìn ra cửachính, làm như đang nhìn xem bố của anh có trở về hay không.
Mỗi một ngày, mỗi một năm, theo chuyện buôn bán của bố anh càng làm càng lớn, thất vọng trên mặt mẹ cũng càng ngày càng rõ ràng.
Nụ cười nở rộ trên mặt mẹ anh mà anh đã từng thích nhất cũng càng ngày càng hiếm thấy đến.
Mẹ càng ngày càng trầm mặc, có lúc ngồi ở trên ghế sa lon mà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-choc-lua-thieu-than/2498936/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.