Ở trong phòng của một cao ốc, rèm cửa của cửa sổ sát đất mở ra, từ trênnhìn xuống, có nhiều màu sắc đèn đêm tuyệt mỹ khác nhau, cùng với ngựaxe như nước không ngừng.
Bên trong phòng, đèn lớn màu vàng sángmở lên, trên ghế sa lon chính là một người đàn ông xinh đẹp, anh nghiêng đầu nhìn phong cảnh dưới lầu, giữa hai lông mày mang theo vẻ cô đơn.
Ngay vừa nãy, anh và con trai của người phụ nữ anh thích nhất trong lòng nói chuyện điện thoại, anh biết, hiện tại cô rất tốt. Thật ra thì anh đãsớm biết, cô luôn luôn rất tốt, là anh không bỏ được, luôn luôn cố chấpmà thôi.
Còn nhớ lúc nãy, Tô Tô nói với anh, "Chú Doãn ơi, connói với chú nhé, gần đây ngày nào bố con cũng nói ở trước mặt mẹ conhết, giới thiệu cô gái cho chú đó, chỉ là con nghĩ nghĩ thì cũng đúng,tuổi của chú còn muốn lớn hơn mẹ con hai tuổi đấy, chú xem, con cũng cóthể vì chú mà chia sẻ buồn vui rồi, chú còn chưa có vợ nữa, thật sự làlàm cho người ta rất đau lòng đó."
Lúc đó, anh cười.
Bâygiờ, anh cúi đầu nhìn điện thoại di động trong tay hắn, nhìn dãy số phía trên, cười khổ: cho nên, em cho anh số này, đúng không?
Bên kiađiện thoại di động truyền đến từng đợt tiếng nức nở, không tự chủ được,giọng nói có một chút nhàn nhạt quan tâm, "Đừng khóc, nói với chú nào,rốt cuộc thế nào?"
"Chú ơi, em thật khó chịu vô cùng khó chịu."
"Khó chịu thì nói ra đi nào."
"Chú ơi, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-choc-lua-thieu-than/2498930/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.