Người tới đúng là Cố lãogia Cố Trường Chí. 
Cố lão gia thản nhiên ừ mộttiếng, giương mắt đánh giá hai người trong phòng, mới chậm rãi mở miệng, “HoàiViệt đâu rồi?” 
Nghiêm Chân giật mình mộtcái, “Hoài Việt… Hoài Việt… anh ấy đi tìm bác sĩ nói chuyện phẫu thuật rồi. Anhấy vừa đi không bao lâu.” 
“Uh.” Cố lão gia gật gậtđầu, “Vậy hai người cứ tán gẫu đi, ba đi xem một chút.” 
Động tác vuốt tóc củaNghiêm Chân dừng lại một chút, cô có chút không rõ ý tứ hiện tại của Cố lão gialà gì. Cô liếc mắt nhìn Thẩm Mạnh Kiều một cái rồi nói, “Con cùng ba đi qua đó,chúng con… chúng con nói xong rồi.” 
Thẩm Mạnh Kiều cũng phụchồi lại tinh thần, hướng Cố lão gia cúi mình chào hỏi, “Bác Cố, cháu cáo từ trước.” 
Cố Trường Chí cũng lộ raý cười, “Cho bác gửi lời hỏi thăm ba cháu.” 
“Vâng ạ.” 
Thẩm Mạnh Kiều gật gật đầu,khi đi qua Nghiem Chân còn ngừng lại một chút, sau đó mới bước nhanh ra ngoài. 
Cố Trường Chí vẫn chắptay sau lưng đứng ở cửa nhìn chăm chú vào Thẩm Mạnh Kiều, thẳng đến khi bóngdáng của cô ta dần dần biến mất ở cuối hành lang thì ông mới chậm rãi quay đầulại, nhìn Nghiêm Chân rồi nói, “Đi thôi.” 
Nghiêm Chân không xác địnhđược Cố lão gia đã nghe được cái gì, cũng không biết Cố lão gia nghe được thìtrong lòng sẽ có cảm nghĩ gì, nhưng trước mắt ông cũng không có nhắc tới, côcũng không trực tiếp hỏi, chỉ có thể gật đầu yên lặng đi theo sau ba chồng. 
Lúc này đang là thời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014697/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.