Bởi vì miệng vết thương khôi phục còn cần mộtđoạn thời gian, cho nên giải phẫu tạm thời còn chưa quyết định ngày.
Lo lắng đến Cố lão gia cùng Cố phu nhân ở tạithành phố B không được thuận tiện nên Cố Hoài Việt đã tìm thời điểm thích hợp,khuyên hai người trở về thành phố C. Cố phu nhân lo lắng, muốn ở bên cạnh contrai, cuối cũng trải qua sự giáo huấn của Cố lão gia mới nghẹn ngào thu dọn mọithứ chuẩn bị trở lại thành phố C.
Cố Hoài Việt ngồi ở một bên nhìn, không khỏi bậtcười, “Mẹ, mẹ không cần lo lắng như vậy. Trong bệnh viện có nhiều người như thếmà không thể chiếu cố tốt con trai của mẹ sao?”
Lý Uyển ngẩng đầu, trừng mắt liếc nhìn contrai, “Mẹ không phải sợ họ không chiếu cố tốt cho con, mẹ chỉ sợ cái chân này củacon vừa đi lại lưu loát được một chút thì quay đầu lại là chuồn mất, cuộc phẫuthuật kia làm thế nào đây?”
Cố Hoài Việt ngẩn người, bất đắc dĩ nhìn vềphía Nghiêm Chân. Đồng chí Nghiêm Chân không lưu tình chút nào đứng về phía mẹchồng của mình, “Mẹ, không có việc gì đâu. Con sẽ canh chừng anh ấy.”
Mẹ Cố mặt nhăn mày nhíu, phát sầu thở dài mộthơi, “Được rồi.”
Trước khi đi còn không quên dặn Nghiêm Chân,“Chờ định ngày làm phẫu thuật thì đừng có quên gọi điện thoại cho mẹ. Mẹ sẽ đếnđây.”
Thấy Nghiêm Chân gật đầu thì bà mới yên tâmlên xe.
Cố Hoài Việt mặc quần áo bệnh nhân ở phía saukhông khỏi cảm thán, “Bây giờ em biết vì sao anh làm phẫu thuật mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014687/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.