Cố Hoài Việt về nhà thấyNghiêm Chân đang còn ngồi ngẩn người ở trên ghế sofa, nghe thấy tiếng mở cửa mớichậm rãi xoay người lại.
“Anh tiễn họ về rồi à?”
“Uh.”
“Vậy là tốt rồi.” Trả lờinhư tự thuyết phục, Nghiêm Chân lại cúi đầu.
Nhận thấy được thái độ củacô không thích hợp, Cố Hoài Việt rót một chén nước ấm, nhét vào trong tay cô,“Em làm ấm tay đi, tay của em rất lạnh.”
Nghiêm Chân nâng mắt rồinhận lấy, Cố Hoài Việt cúi đầu đánh giá cô một lát rồi nói, “Thẩm Mạnh Kiều làcon gái lão chiến hữu Thẩm Nhất Minh của Cố lão gia, từng bị mẹ có ý đồ làm đốitượng mai mối cho anh.”
A? Nghiêm Chân yên lặngngẩng đầu, nhìn anh, anh giải thích với cô sao? Nghiêm Chân theo bản năng nắmchặt cốc nước, bị sức nóng từ cốc nước làm cho hoàn hồn, “Vâng, buổi chiều hômnay anh không đi đâu sao?”
“Vừa đón chị dâu trở về,thuận tiện về nhà nhìn xem một chút.” Cố Hoài Việt đến bên cạnh Nghiêm Chân, ngồixuống ghế sofa rồi nhìn quanh một vòng. Thiếu tiểu gia hỏa kia thì căn nhà im ắngkhông ít, anh nghĩ một lát rồi nói, “Buổi chiều hôm nay em cứ ở nhà vậy thôisao?”
Nghiêm Chân quay đầu nhìnanh, nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Người nhà của Lưu sư trưởngcũng tới đây rồi sao?”
“Uh.”
“Thật tốt, cùng nhau đónnăm mới sẽ rất náo nhiệt.” Nghiêm Chân dựa vào ghế sofa, uống một ngụm nước thìmới cảm thấy thân thể của mình đang dần dần ấm trở lại.
Ánh nắng mùa đông giốngnhư là bắt đầu sự sống cho một loài hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hon-bi-mat/3014648/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.