Lúc Phó Diễm nghe nói Vân Kiều có thai đã là ba tháng sau.
Thảo nào Phó Dung Chương đối với y có vẻ vui vẻ hơn nhiều như thế?
Ngày thường bài học làm sai, Phó Dung Chương cũng chỉ nhẹ nhàng chỉ ra, không chép phạt, cũng không quở trách.
Mặc dù vẫn là dáng vẻ nghiêm túc, nhưng dường như có thể cảm nhận được hắn khác biệt.
Thì ra là có việc vui.
Mặc dù y không hiểu nhiều thế nào là mang thai, nhưng nghe người đến báo tin vô cùng vui vẻ, chắc chắn là chuyện vô cùng vui mừng.
Phó Diễm vô cùng vui vẻ đi đến phủ Nhiếp chính vương.
Lần này, rốt cuộc y cũng đã được toại nguyện gặp được Vân Kiều.
Phải biết, y đã bế môn ba tháng.
Ba tháng qua, y nằm mộng cũng nhớ nét mặt của Vân Kiều, y vẫn nghĩ là Vân Kiều không muốn gặp mình, dù sao y cũng đã tự tay giết phụ thân nàng.
Vân Kiều không ngờ Phó Diễm sẽ đến, rất kinh ngạc: “Hoàng thượng không cần làm bài tập sao? Không phải nói mấy ngày này đều bề bộn nhiều việc à?”
Giọng nói trong trẻo vẫn ngọt ngào như trước đây, Phó Diễm không nhịn được mà mũi chua xót: “Không phải hoàng thẩm thẩm không muốn gặp ta sao?”
Chỉ cần ngồi lên long ỷ ở Kim Loan Đại Điện thì y phải che đậy tất cả nỗi lòng và nhược điểm của mình, mang vẻ uy nghiêm của đế vương.
Mỗi lần ở trước mặt Vân Kiều, y đều không tự chủ được mà lộ ra bản tính trẻ con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoan-toa-kieu/3514241/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.