Một câu nói vương phi kia của Phó Dung Chương như đá rơi chấn động.
Vương phi!
Nhiếp chính vương phi!
Đây là ân sủng to lớn!
Giờ phút này, cả đám người theo hầu Lệ Hoa Uyển ai mà còn không hiểu?
Sau này Vân Kiều chính là nữ chủ nhân của phủ Nhiếp chính vương.
Đêm qua, chuyện Viên Ly dẫn người đến hậu viện xử trí Ngọc Lê đã truyền khắp hạ nhân trong phủ. Lại liên tưởng đến Ngọc Lê từng đắc tội Vân Kiều nên mới có kết cục như thế!
Đám người càng âm thầm cung kính với Vân Kiều hơn, không có ai dám xen vào hoặc lén thảo luận thân phận quả phụ của nàng nữa. Thậm chí còn hạ quyết tâm sau này phải hầu hạ tận tâm tận lực hơn, cẩn thận không được phạm lỗi tránh cho khó giữ được đầu.
Vân Kiều đang ngủ say cũng không biết thân phận địa vị của mình đã lặng lẽ thay đổi, không biết trong suy nghĩ của đám nô bộc trong phủ Nhiếp chính vương, địa vị của nàng đã cao cùng cấp với Phó Dung Chương, không thể mạo phạm.
Phó Dung Chương vừa ra khỏi cửa đã thấy Vệ Minh chờ trong viện từ lâu. Trên đỉnh đầu y có mấy giọt sương nhỏ, chắc trời chưa sáng đã đứng đợi.
“Có kết quả rồi sao?”
Vệ Minh: “Đúng thế, chủ tử, trải qua điều tra cẩn thận, chỉ có Ngọc Lê có hình xăm, những người khác không có.”
Phó Dung Chương không nhịn được mà nhíu mày.
Điều này nói rõ, tổng cộng chỉ có hai người Ngọc Lê và Vân Kiều cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoan-toa-kieu/3514198/chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.