Phó Dung Chương càng đi đến gần Lệ Hoa Uyển, trong lòng càng hoảng sợ.
Kiếp trước nàng cũng như thế, không rên một tiếng, cuối cùng kết thúc tính mạng của mình. Đến nay hắn cũng không hiểu rốt cuộc vì cái gì nàng lại tự tìm đường chết.
Nhưng mà kiếp này hắn không dám kéo dài, sợ trễ nữa sẽ là kết cục hai người cách biệt.
Từ trước đến nay hắn không để ý chuyện gì cả, không quan tâm. Những kẻ muốn nắm nhược điểm của hắn và người hắn đặc biệt thích đành phải thăm dò này nọ, bất kỳ vật gì hay người được đưa đến cửa hắn đều không hề cự tuyệt.
Hắn không bộc lộ thái độ thì càng khiến cho những người kia không nhìn thấu.
Về phần những người hay những vật đó được xử lý thế nào hắn cũng không quan tâm. Hắn cứ như vậy chẳng quan tâm, vốn cũng không nhớ rõ có chuyện như thế.
Đối với động tĩnh của những nữ nhân kia hắn càng thêm không quan tâm, xưa nay cũng không ngăn cản những nữ nhân này tìm hiểu bất kỳ tin tức gì. Dù sao bọn họ tìm hiểu được tin tức gì thì một chữ cũng không đưa ra ngoài được.
Nhưng mà hắn không ngờ được sẽ có người dám can đảm nhảy nhót trước mặt Vân Kiều.
Tiểu nữ nhân suy nghĩ nhiều, người khác tùy tiện nói một câu cũng có thể khiến nàng suy nghĩ quá nhiều, tích tụ khúc mắc.
Là hắn chủ quan.
Lúc Phó Dung Chương bước vào Lệ Hoa Uyển đã nghe tiếng thị nữ lo lắng hô to: “Người đâu! Nhanh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoan-toa-kieu/3514190/chuong-14-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.