Cách đó không xa vang lên tiếng khóc thút thít, hắn theo tiếng nhìn qua thì thấy dường như người nằm trên giường đang gặp ác mộng. Nàng níu lấy vạt áo trước ngực, thì thào nói gì đó.
Hắn đứng dậy vòng qua bàn, đi đến trước giường, im lặng nhìn dung nhan đang ngủ của nàng.
Tiểu cô nương nhíu chặt lông mày, ngủ cũng không yên ổn.
Tay nhỏ quơ loạn trong không trung, không biết thế nào lại tóm lấy ngón tay hắn.
Đôi mắt u ám khẽ động, hắn nhìn theo cảm xúc mềm mại truyền qua đầu ngón tay, một bàn tay nhỏ mềm mịn nắm chặt ngón trỏ của hắn.
Đầu ngón tay hắn giật giật, lực tay của tiểu cô nương lại gia tăng mấy phần, nắm thật chặt.
Vốn dĩ hắn định hất nàng ra, cuối cùng hắn vẫn không nhúc nhích, mặc nàng nắm lấy.
Không biết do được trấn an hay thế nào, chỉ giây lát sau tiểu cô nương đã yên tĩnh lại.
Hơi thở nhẹ nhàng vang lên, liên tục.
Bỗng nhiên hắn nhớ tới chi tiết trong trí nhớ, đưa tay kéo vạt áo trung y của nàng, xem qua, quả nhiên trên đó thêu một đóa hoa mai màu vàng.
Một đóa hoa mai thêm hoa văn đám mây.
Giống túi thơm đời trước nàng thêu cho hắn y như đúc, cả màu sắc và đường may.
Đời trước nàng cũng không gả cho người khác.
Đời này hắn trùng sinh, tìm được nàng trước năm năm, nhưng ba năm trước nàng đã lập gia đình.
Vẫn chậm ba năm như cũ.
Mấy ngày trước, Huyền Long Vệ đã điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoan-toa-kieu/3466928/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.