Từ kinh đô đến trấn Nghi Hà, ra roi thúc ngựa cũng phải đến hai ngày. Phó Dung Chương không để ý lời khuyên, không ngủ không nghỉ giục ngựa chạy tới trấn Nghi Hà đã là chạng vạng tối.
Ráng chiều như lụa, bầu trời chiếu như một mảnh gấm, đúng là cảnh đẹp gấm vóc hiếm thấy.
Trong đáy lòng Phó Dung Chương lại lạnh lùng.
Trấn Nghi Hà ở trong cảnh nội đất phong Nghi Châu của Lương vương!
Vừa nghĩ tới mình sắp gặp nữ nhân trong mộng thì một tình cảm lạ lẫm khó nói thành lời điên cuồng phun trào trong lòng, khó mà kiềm được.
Hắn chưa hề bị nữ nhân ràng buộc qua, hậu viện chỉ là hình thức nhưng lại vô cùng tưởng niệm một nữ tử chưa từng gặp mặt.
Mọi chuyện quỷ dị đến mức hắn hoảng sợ.
Ngược lại là xem thường Lương vương, thủ đoạn lại thâm độc như thế, hắn bị bị động tay chân cũng không biết.
Đúng lúc, hắn phải xem xem nữ nhân này và người trong mộng rốt cuộc giống nhau bao nhiêu! Nhìn xem rốt cuộc nàng và Lương vương có quan hệ hay không!
Huyền Long Vệ tiếp ứng đã chờ ở quan đạo trấn Nghi Hà từ sớm, một đường dẫn đường cho Phó Dung Chương.
Đến nơi, hắn linh hoạt ghìm chặt dây cương, xoay người xuống ngựa, lập tức có Huyền Long Vệ đi qua cầm lấy roi ngựa.
“Người đâu.”
“Bẩm chủ tử, cô nương kia đang ở tiểu viện phía trước, đang bận rộn trong phòng bếp.”
Theo hướng Huyền Long chỉ nhìn thấy một căn nhà bằng gạch vuông cũ nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-hoan-toa-kieu/3466923/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.