''Tôi là chủ phòng nơi cô gái tên Ly Tâm này ở'' ông ngập ngừng rồi lại nói tiếp ''Cô Ly Tâm vừa tai nạn xe chết, phiền cậu tới lấy đồ của cô gái ấy về.''
Ly Tâm đã chết.
Hạ Dương khi nghe được tin tức này cũng không có phản ứng gì, nhưng vẫn kiên nhẫn nghe người ở đầu dây bên kia giải thích. Sau khi người nọ nói xong, Hạ Dương mới cúp điện thoại.
Lạc An hiếu kỳ thò qua hỏi: "Hạ thiếu, Ly Tâm nói cái gì vậy?"
"Không có gì." Hạ Dương cầm lấy ly rượu trên bàn, không nhanh không chậm nói: "Một cuộc gọi ngày cá tháng tư nhàm chán."
Đúng lúc hôm nay là ngày cá tháng tư
Chắc cũng chỉ là một trò đùa ngày cá tháng tư của Ly Tâm mà thôi. Tìm người thông đồng soạn lời kịch, nói qua điện thoại như thật vậy.
Hạ Dương đặt ly rượu xuống, nhìn những lá bài trên bàn nói với mấy người khác: "Tiếp tục."
Trò chơi lại tiếp tục. Chẳng qua một ván này, Hạ Dương chơi có chút thất thần. Rõ ràng trên tay tất cả đều là lá bài tốt, nhưng cuối cùng hắn vẫn thua. Mấy ván tiếp theo, Hạ Dương lại thua mất không ít xu.
Đã rạng sáng 1 giờ, Hạ Dương đứng dậy lên tiếng: "Tôi về trước."
Lạc An hỏi: "Đã là giờ này rồi, sao Hạ thiếu không ngủ lại đây luôn?"
Một người khác cũng lên tiếng giữ Hạ Dương lại: "Đúng vậy, Vân Thy cũng ở trên thuyền nghỉ ngơi, Hạ thiếu không ở lại sao?"
Hạ Dương chỉ nhàn nhạt nói: "Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654510/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.