Ngày hỏa táng, bên ngoài trời lại mưa. 
Khi Bảo Ngọc đến nhà tang lễ thì tình cờ gặp được gia đình của tài xế xe chở dầu cũng đến để hỏa táng thi thể. 
Người nhà của tài xế đến rất đông, trên mặt ai cũng trang nghiêm, lặng lẽ lau đi những giọt nước mắt. Nhưng Ly Tâm bên này, cũng chỉ có Bảo Ngọc là người duy nhất ở đây. 
Bảo Ngọc cúi đầu, hai mắt đỏ hoe. Cuộc ly biệt đến quá đột ngột và cô vẫn chưa sẵn sàng. 
Cô còn chờ chị dâu trở về cho cô tem, còn muốn ăn cơm chị dâu nấu, còn nghĩ đến việc cùng chị dâu đi sắm váy cưới cho đám cưới của chị dâu và anh cả của cô đám cưới nữa mà. 
Nhưng bây giờ không còn gì cả. 
Thậm chí ngay cả khi hoả táng anh của cô cũng không tới. 
Không đáng giá. 
Một chút cũng không. 
Hạ Dương không đi nhà tang lễ, mà một mình đi đến phòng trọ Ly Tâm đã ở. Ông chủ phòng trọ còn giữ phòng cho Ly Tâm, chờ người nhà tới giải quyết hậu sự. 
"Cái cô trẻ tuổi kia rất tốt, thật đáng tiếc ... " Ông chủ đối với Ly Tâm rất có ấn tượng. 
"Cao cao gầy gầy, chắc vẫn còn là sinh viên đại học phải không?" 
"Sáng hôm đó cô ấy đi, cô ấy còn chào tôi và nói rằng cô ấy sẽ quay lại vào buổi tối. Ai biết sẽ có chuyện xảy ra... " 
Ông chủ vừa hoài niệm vừa dẫn Hạ Dương vào phòng Ly Tâm. 
Khi Hạ Dương bước vào phòng, hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654507/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.