Thấy Hạ Dương đi ra ngoài ban công, Lạc An nhìn thấy nghi hoặc:''Hạ thiếu''
Lạc An lại hỏi: "Hạ thiếu buổi tối muốn anh về, hay là ở đây qua đêm?"
" Về." Hạ Dương lấy điện thoại nhìn thời gian, theo thói quen nói: "Ly Tâm tới chưa? Gọi em ấy tới đón tôi."
Hắn vừa nói lời này ra, nháy mắt xung quanh chìm trong yên tĩnh. Qua vài giây, mới có một người nói: "Hạ thiếu, Ly Tâm đã chết rồi."
Nhưng Hạ Dương dường như không nghe thấy, tiếp tục hỏi: "Ly Tâm sao còn chưa tới?"
Trong phòng nhất thời không ai dám lên tiếng nữa. Hạ Dương mệt mỏi nhắm hai mắt lại dựa vào sô pha. Cuối cùng mọi người đành gọi cho Trợ lý của hắn đưa hắn về.
Hơn nửa đêm, đang ngủ mà phải từ trên giường bò dậy thay đồ rồi đến quán bar đón Hạ Dương. Cuối cùng phải tăng ca giữa đêm mà phá hỏng giấc ngủ, cậu tự nhủ với lòng sáng mai phải nói sếp tăng lương cho hắn
Đến quán bar, trợ lý đỡ hắn ra xe trong tình trạng hắn đã say mèm. Hạ Dương mở mắt lờ mờ thấy bóng dáng của một cô gái đang thắt dây an toàn cho hắn. Hạ Dương: ''Tâm...Ly Tâm.''
Bất chợt hắn kéo tay trợ lý về phía mình, tâm trạng lâng lâng khó tả:'' Cuối cùng thì em cũng chịu về với ảnh rồi.''
Cậu trợ lý bối rối vừa gỡ tay hắn vừa bảo: ''Hạ tổng, tui là trợ lý đáng yêu của ngài đây mà, tui hông phải cô chủ đâu!''
Hạ Dương: ''Hôm nay là ngày cá tháng tư phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654493/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.