Tại một căn chung cư nhỏ ở một khu phố. Một cô gái bước vào căn chung cư của mình. Bước vào căn hộ là một mảnh tối tăm. Lưu Ly bật tất cả đèn trong nhà lên bắt đầu vào bếp làm bữa tối. 
Vì chỉ sống một mình nên bữa ăn của cô rất đơn giản. Vừa ăn xong, cô gọi một cuộc điện thoại cho ai đó. Một lúc sau thì đầu dây bên kia nhấc máy. 
Lưu Ly điều chỉnh lại giọng nói của mình đổi sang giọng vui vẻ: ‘‘Bà à, bà khoẻ không, tuần sau không có lịch trình gì có. sẽ về thăm bà.’’ 
Sau đêm tai nạn năm đó, cô vừa thoát ra khỏi vụ nổ cô cũng vừa đánh mất đi ý thức. Lúc mở mắt ra thì thấy cô đang ở trong một căn nhà nhỏ, người đầu tiên mà cô thấy là một bà lão đã già đang chăm sóc cho cô. 
Hoá ra bà ấy đã mất cháu từ lâu và tình cờ thay Lưu Ly lại trông khá giống người cháu ấy đã mất của bà. Lưu Ly cũng không còn nơi để về vì cô vốn không có thứ gọi là ‘‘nhà’’ nên cô đã ở lại chăm sóc bà lão, Lưu Ly cũng thay đổi thân phận thành một người khác. Hai người đã nương tựa vào nhau mà sống. 
Bà lão trong đầu dây bên kia vì tai đã yếu nên có chút khó nghe: ‘‘Con nói gì?’’ 
Lưu Ly có chút lo lắng cho bà: ‘‘Bà khoẻ không ạ? Cuối tuần này cháu sẽ về thăm bà.’’ 
Bà lão nghe được vậy liền vui vẻ nói: ‘‘Cháu sẽ về quê sao, bà sẽ chuẩn bị thật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654473/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.