Một người đàn ông đang nằm trong khuôn viên nhà thì một tiếng gọi lớn từ xa vọng lại
‘‘Hạ Dương’’. Tần Đình từ xa đi lại chỗ của Hạ Dương: ‘‘Ngày mai công ty của tôi có tổ chức buổi dạ tiệc, cậu sẽ đến với tư cách là nhà đầu tư nha’’
Hạ Dương nghĩ sẽ phiền phức nên lười biếng nói: ‘‘Tôi không đi.’’
Tần Đình biết chắc Hạ Dương sẽ trả lời như vậy liền nhanh trí nói: ‘‘Tôi có mời vài người bạn cũ của chúng ta. Có cả…Vân Thy cũng đến.’’
Hạ Dương suy nghĩ lâu rồi hắn chưa ra ngoài tụ tập và cả những Vân Thy cũng ở đó nên hắn phải có nghĩa vụ chăm sóc Vân Thy vì ngày xưa cô đã cứu hắn.
‘‘Thôi được, coi như một buổi tụ tập là được.’’
Tần Đình nghe được câu trả lời mà cậu ta mong muốn nên cũng rời đi: ‘‘Vậy là được rồi, tôi phải trở về chuẩn bị cho buổi tiệc tối mai đây.’’
Hạ Dương chiều hôm đó cũng trở về nhà cũ. Xe vừa dừng bước trước cổng thì Đại Bạch cũng chạy ra. Chú chó to lớn vòng quanh chiếc xe mấy vòng chờ người bước ra nhưng đến lúc Hạ Dương bước ra thì nó chẳng vui mừng gì, tiếp tục chờ đợi một cô gái quen thuộc kia. Nhưng chờ hoài vẫn không thấy người còn lại bước ra.
Hạ Dương quay đầu lại kêu nó: ‘‘Này, cô ấy không tới đây nữa đâu.’’
Dường như nó không hiểu nên vẫn ngồi chờ đợi. Hạ Dương thấy vậy cũng không quan tâm nữa, hắn mặt kệ Đại Bạch bước vào trong nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654472/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.