Lưu Ly thầm nghĩ Hạ Dương rốt cuộc đã tưởng tượng ra tình huống quái quỷ nào nữa.
Lưu Ly thở dài: ''Tôi không lên giường với người khác.''
Hạ Dương hơi hoảng hốt: ''Vậy tại sao--''
Lưu Ly: ''Những dấu vết này là do tôi ngã cầu thang mà thôi.''
Hạ Dương vừa xoa vết thương cho Lưu Ly vừa nhẹ nhàng nói:
''Vậy giọng nam nhân trong điện thoại của em rốt cuộc là ai.''
''Anh ấy là Trần Tư Thành, anh cũng biết anh ấy mà, anh ấy là nhạc sĩ đã sáng tác ra bài 'hoa lưu ly' của tôi.''
''...''
Cái tên Trần Tư Thành đó, là kẻ đã chạy đến chỗ hắn khi Lưu Ly bị hạ dược.
Hạ Dương nhẹ nhàng bôi thuốc mỡ lên vết thương đã bầm tím ở đầu gối của cô, vừa nói:
''Hay em chuyển đến sống cùng anh''
Lưu Ly lập tức trả lời: ''Không.''
''Vậy anh cho người bảo vệ em.''
''Cảm ơn lòng tốt của ngài nhưng tôi ổn.''
''Hay---''
''TÔI ĐÃ NÓI LÀ TÔI ỔN MÀ!!!''. Lưu Ly mất kiên nhẫn nói.
''...''
''Vậy đêm nay cho anh ở lại được không.''
''Anh muốn sao cũng được, kim chủ.''
Hạ Dương nghe vậy liền bế Lưu Ly lên.
''Anh làm gì vậy!?''. Lưu Ly hơi hiâtj mình nói.
''Yên lặng, anh muốn đi ngủ cùng em.''
''...''. Lưu Ly cũng mệt mỏi nên đành để Hạ Dương tùy ý làm gì thì làm.
Hạ Dương nhẹ nhàng đặt Lưu Ly lên giường, cởi giày ra giúp cô rồi đắp chăn lên cho cô.
Lưu Ly nhìn hắn. Tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-tinh-nhan/2654424/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.