"Cô cho là tôi không làm được?"
Tô Mộc Nghiên cười khẽ nói xong, mắt híp lại chứa mị hoặc nồng đậm, nàng khẽ cắn ngón tay, cười thật yêu dã. Bộ dạng xinh đẹp, khiến giờ phút này không người nào trên đời có thể cự tuyệt lời mời của nàng.
Cảnh Phong không nói gì, cô chỉ có chút đăm chiêu xuất thần, sau đó, nghiêng đầu liếc nhìn Tô Mộc Nghiên một cái, trong lòng cô biết nếu thật sự thỏa mãn mong ước của nàng, như vậy không 'làm' đến thỏa mãn chắc chắn nàng sẽ không dừng tay. Nhưng muốn Tô Mộc Nghiên 'làm' đến thỏa mãn dừng tay, vậy đây sẽ là cả một quá trình phức tạp mà chậm chạp, có lẽ không chỉ sẽ bị 'bắt gian tại giường', còn hại cô trong nhất thời không thể xuống giường được, không thể chạy về sảnh tiệc trước khi Cảnh Tư phát hỏa.
Thật ra trong lòng Cảnh Phong biết, dây không phải là lúc thích hợp để phóng túng, nhưng khi cô nhìn ánh mắt tràn ngập dụ dỗ của Tô Mộc Nghiên, cô chỉ biết rốt cuộc mình không thể làm theo nguyên tắc của mình được rồi. Hơn nữa, trong lòng cô hiểu rõ, cái Tô Mộc Nghiên cần không phải là một trận hoan ái thật sự, Tô Mộc Nghiên muốn, chính là da thịt chạm nhau chân thật mà thôi.
Mà vì Cảnh Phong hiểu được nguyên nhân, nên cô không thể nào nói ra lời cự tuyệt.
"Không còn bao nhiêu thời gian." Nghĩ, Cảnh Phong nhún vai, thở dài nói: "Cho nên..."
Lời nói của Cảnh Phong làm Tô Mộc Nghiên giật mình, nàng nhờ ánh trăng sáng ngoài cửa sổ ngẩng đầu lên nhìn Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421327/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.