Hai tay Tô Mộc Nghiên khoát lên vai Cảnh Phong, thân mình lắc lư muốn đứng không vững, nàng đột nhiên cúi đầu sát vào Cảnh Phong, hơi thở phả lên trên mặt Cảnh Phong, ấm áp mà ái muội.
Tuy Cảnh Phong đã thấy qua nhiều trạng thái khi Tô Mộc Nghiên say rượu, nhưng giống như hôm nay, say rượu đòi hôn như vậy, đúng thật là lần đầu tiên cô thấy. Nghĩ, cô đỡ lấy eo Tô Mộc Nghiên, buồn cười, cười rộ lên, nói: “Đừng quậy.”
“Tôi không có quậy.” Tô Mộc Nghiên vùi mặt vào cổ Cảnh Phong, miệng khẽ lầm bầm, nói xong, nàng há miệng cắn vào da thịt trắng nõn của Cảnh Phong, hàm răng khống chế độ mạnh vừa phải, mang theo cảm giác vừa hơi đau đau vừa tê dại. Nàng cắn một hồi, đột nhiên ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng, môi hơi hơi dẩu lên, âm thanh nghe muốn ngọt chết người. “Tôi nói, hôn tôi.”
Tô Mộc Nghiên ánh mắt mê ly mà tan rã, vài sợi tóc trước trán, thoạt nhìn vừa gợi cảm vừa yêu dã, giờ phút này làm cho người ta không thể cự tuyệt yêu cầu của nàng.
Nhưng Cảnh Phong chỉ bất đắc dĩ thở dài, ánh mắt nhìn quanh một chút bốn phía. Tạm thời dù cho Tô Mộc Nghiên say thật hay là ở diễn trò, chỉ là trong căn phòng này, không thể làm cho Cảnh Phong có tâm tình phối hợp với nàng.
Cánh cửa không có khóa, y theo tính Mẹ Tô, bà rất có khả năng xông vào, nếu bà bước vào thấy được chuyện gì không lành mạnh, cô thật sợ Mẹ Tô sẽ thét lớn lên, khiến mọi người chạy vào xem.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421272/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.