Trái tim nhỏ bé của Tô Mộc Nghiên, đập thình thịch.
Lời Cảnh Phong nói thật giống như đang biểu thị công khai chủ quyền của chính mình, nhiều năm nay, nói đúng ra người đứng bên cạnh Tô Mộc Nghiên, từ lâu đã không phải là Đỗ Việt Hàng, mà là Cảnh Phong. Rõ là một câu nói bá đạo, nhưng là từ miệng Cảnh Phong nói, thế nhưng lại không có chút bất ngờ nào.
Tô Mộc Nghiên có chút xuất thần, nàng yên lặng chăm chú nhìn Cảnh Phong, đột nhiên cảm thấy hôm nay hình như Cảnh Phong có gì đó hơi khác, nhưng muốn tìm tòi, lại tìm không thấy có gì không giống.
“Chuyện mấy năm nay của Nghiên Nghiên, tôi đã có nghe bạn bè của cô ấy nói qua.” Đỗ Việt Hàng dù sao cũng không phải ngồi không, Cảnh Phong lời nói khiêu khích anh ta sẽ không thể không hiểu, dịu dàng từ chối Cảnh Phong đề nghị.
“Người bên ngoài biết, chưa hẳn đã biết rõ như tôi.” Cảnh Phong dựa vào sô pha, nói ra từ từ chậm rãi, nhưng chỉ mấy câu vô cùng đơn giản, khiến Tô Mộc Nghiên nghe ra có gì đó bất thường.
Y theo tính cách Cảnh Phong xưa nay, làm cho cô mạnh mẽ nói ra mấy câu, còn khó hơn lên trời. Mà lúc này đối với Đỗ Việt Hàng, lời nói rõ ràng mang theo hàm ý không khoan nhượng, cái này làm Tô Mộc Nghiên có chút kinh ngạc.
Tuy rằng Cảnh Phong là người vui buồn không lộ ra, nhưng Tô Mộc Nghiên đã sâu sắc nhận thấy, tâm tình của Cảnh Phong hôm nay, hình như không được tốt.
“Cảnh tiểu thư cùng Nghiên Nghiên quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-than-mat/1421271/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.