Tuy rằng Giang Hoài Sương nói là sẽ xuất viện, để cho Hứa Đan Lạc một mình ở bệnh viện, thế nhưng trên thực tế là ở bệnh viện cùng với Hứa Đan Lạc cả ngày, chỉ có buổi chiều phải trở về lấy vài món đồ để thay cho hai người. Mà trong mấy ngày này, Hứa Đan Lạc cũng nắm hết tất cả mọi cơ hội thân cận với Giang Hoài Sương, đương nhiên mỗi lần đều có lý do đặc biệt đàng hoàng. Từ chuyện ăn quả táo mà Giang Hoài Sương đã cắn qua vì lý do cảm thấy ăn rất ngon đến chuyện liếm ngón tay vì sợ nước trái cây rơi trên người, lại cùng tranh nhau nhặt đồ rơi trên đất mà bất ngờ chạm đến gò má Giang Hoài Sương... Ngày đó, sau mỗi lần như vậy thì mặt của Giang Hoài Sương đều đen lại, còn có một loạt những ngụy biện quỷ quái đang đợi mình, bản thân bị nghẹn nhưng không có lời nào để nói. Rõ ràng cảm giác bị đùa giỡn, nhưng khi Hứa Đan Lạc giải thích lại thành ra truy cứu ngược lại, làm ra vẻ như trong lòng mình có quỷ, Giang Hoài Sương rất uất ức.
Buổi chiều do cần đồ tắm rửa nên phải rời bệnh viện, sau khi Giang Hoài Sương bảo đảm, Hứa Đan Lạc mới buông ra tiểu trảo cho đi. Cũng không biết đến cùng là đại não của đứa nhỏ này do cái gì cấu tạo, lại có thể quấn người đến mức độ như vậy, tuy rằng Giang Hoài Sương ở trên đường nhỏ giọng oán giận nhưng trong lòng lại không trách cứ quá nhiều. Nhắc đến cũng kỳ quái, Hứa Đan Lạc càng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nuoi-duong/1420592/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.