Editor: DaDa_Blog?
Beta: Phomaibeo
“Cho cậu xem thứ tốt.”
Phương Đường cười vô cùng gian xảo, mở balo ra đưa cho Đào Thi Thi xem và nói: “Xuỵt, đừng lớn tiếng.”
Đào Thi Thi ngó đầu nhìn qua, bị ba chữ trên hộp áo mưa làm cho kinh ngạc đến mức trừng lớn mắt, kìm chế không la lên mới hạ giọng hỏi Phương Đường: “Ai kêu cậu mua?”
Phương Đường kéo balo lên, đắc ý mà cười: “Đương nhiên là tự mình mua rồi.”
Cô lại lặng lẽ thò đầu qua: “Cậu muốn không? Mình mua hai hộp, có thể… Cho cậu một hộp.”
Mặt Đào Thi Thi đỏ lên: “Không cần!”
Phương Đường cười tủm tỉm mà vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chọc cánh tay Đào Thi Thi: “Đêm nay là một cơ hội rất tốt, cậu xác định không cần?”
Đào Thi Thi đi rửa tay: “Còn phải xem đến lúc đó có thể thi đậu đại học được không đã, nếu không thi cùng nhau được, yêu nhau nơi đất khách rất dễ dàng chia tay, cho nên là không cần thiết… Làm điều đó.”
Phương Đường dùng khủy tay đẩy đẩy Đào Thi Thi: “Thành tích của các cậu tốt như vậy, chắc chắn sẽ ở bên nhau mà, trừ phi các cậu không nghĩ tới sẽ ở bên nhau, hơn nữa hôm nay là cơ hội rất tốt để ở cùng một phòng, mình cũng không tin đến lúc đó chơi bài Poker sẽ không có ‘mưu đồ gây rối’ với cậu…”
Đào Thi Thi sửa lại lời cô: “Hai chiếc giường.”
Phương Đường không để ý tới cô ấy, hừ nhẹ một tiếng: “Mặc kệ các cậu, dù sao đêm nay mình muốn…”
Cô che mặt lại: “Ai nha, nghe nói lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-he-nham-lan/211104/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.